PHẦN 3
Scott chồm tới trước, nở nụ
cười trên môi không dấu vẻ háo hức. Hẳn là anh rất tò mò muốn biết tôi sẽ kể
cho anh nghe chuyện gì. Thực lòng mà nói, tôi vẫn chưa chuẩn bị chút ý tưởng
nào trong đầu để kể. Vì từ trước tới giờ tôi không hề kể chuyện này cho ai
nghe. Ngay cả bản thân tôi cũng chưa hiểu rõ hết mọi chuyện.
"Kể đi", Scott thúc
giục.
"Thôi được", tôi bắt
đầu kể chuyện, "Em có một người bạn hồi học năm đầu trung học. Thực ra tụi
em là bạn bè từ hồi còn học lớp 4. Tên nó là Eric, là Eric Crosbie. Nó nhỏ hơn
em một tuổi. Tụi em trong nhóm bạn học quen biết qua lại với nhau. Eric và em
rất thân. Hầu hết thời gian rảnh rỗi, tụi em thường hẹn nhau đi chơi".
"Giống như tụi mình hông
?", Scott hỏi.
"Ừ, cũng gần như vậy. Tụi
em thân lắm. Tụi em có thể ngồi nói chuyện với nhau hàng giờ liền không chán.
Giống như là tụi em tìm thấy chính mình hoặc đại loại như vậy".
"Mày có yêu nó hông
?", Scott hỏi. Tôi giật thót người khi nghe từ "yêu". Nhưng tôi
vẫn tỏ ra thản nhiên vì chỉ nghĩ đến chuyện ấy trong tích tắc mà thôi.
"Không thể nói là em yêu
nó được, mà em cũng không thèm phải lòng anh đâu...".
Scott nhìn tôi ánh mắt có vẻ
là lạ, nhưng rồi giây phút ấy cũng trôi qua khi tôi tiếp tục câu chuyện.
"Lúc đó em nghĩ tụi em đã
yêu nhau, nói theo kiểu nào đó cũng được. Tình cảm ấy sâu nặng hơn tình bạn
thông thường. Tụi em còn là bạn chí thân nữa...".
Scott đặt tay ra sau gáy ngồi
dựa ngữa trên sofa, gật gù nghe tôi kể.
"Dù sao thì hồi đó tụi em
còn nhỏ, mới mười bốn mười lăm. Dĩ nhiên là nứng như quỷ. Tụi em hay nói trây
về chuyện thủ dâm, nhưng thực ra không đứa nào chịu thừa nhận chuyện ấy. Bây
giờ khó mà tưởng tượng được sao hồi đó mình ngu như vậy, nhưng lúc đó em lại
nghĩ rằng mình là người duy nhất trên thế gian này thủ dâm đó chớ !".
"Cuối cùng thì Eric mới
thú thiệt với em là nó cũng thường hay tự xử. Đúng ra là nó nói thế này, nó
biết cả nhà nó từ ba nó tới anh trai, ai cũng vậy hết".
"Quái ! Làm sao nó biết
chuyện đó ?", Scott hỏi.
"Em cũng ngạc nhiên.
Nhưng hồi đó, chỉ nghĩ thoáng một chút rồi quên ngay. Vấn đề là ở chỗ thằng
Eric; nó biết trước nhiều chuyện nên lúc nào em cũng phải cẩn thận. Dù sao thì
em cũng thú nhận là mình cũng thủ dâm như nó. Chuyện đó xảy ra không lâu trước
lúc nó biểu em cùng nó làm, hồi đó đứa nào cũng sung hết".
"Ừ", Scott nói,
"thì cứ coi như giúp bạn là chuyện tốt đi".
"Chính xác như vậy",
tôi đáp và cười phá lên, "Nhưng lúc đầu tụi em chỉ ngồi sục với nhau, cởi
quần áo hết rồi sục, như vậy đó. Riết rồi đâm ra ghiền nên ngày nào cũng làm,
có lúc ngày làm hai cử. Ý em nói là nếu có cơ hội dại gì không sục mà đi làm
chuyện tào lao nào khác".
"Chính Eric là người đưa
ra ý kiến hai đứa cùng thủ dâm. Rồi một đêm khi em ngủ tại nhà nó. Cũng chính
nó sắp xếp chuyện đó. Nó bàn tán về đám con gái trong trường, con nhỏ Trisha,
con này sẵn sàng chiều bất cứ thằng nào muốn nó. Nó kể là khi có bàn tay người
rờ mó cặc dái thì sướng dữ lắm. Rồi nó biểu hai đứa sờ cho nhau, làm như là nó
tình cờ nghĩ ra chuyện đó, mà em cũng nghi ngờ vì lúc nào nó cũng là người bày
trò".
"Eric nói nó sẽ làm cho
em trước, nó kêu em đứng trước mặt nó. Lúc đó em nứng quá xá. Nó thò tay cầm
cặc em, ngắm nghía rờ rẫm một hồi rồi mới sục từ từ. Em không bao giờ quên được
cái cảm giác lần đầu ấy khác hẳn chính tay mình sục. Hình như lúc đó nó cũng bị
mụ mẫm. Nó vừa sục vừa săm soi, mặt nó kê gần sát con cặc em. Thế là tự nhiên
em có ý nghĩ giá mà nó để cặc mình vào miệng mà bú thì chắc em không bao giờ từ
chối. Nhưng ác là nó không làm như vậy".
"Sau đó tới phiên em làm
cho nó, em cũng dòm con cặc nó thiệt sát. Cặc nó không bự, nhưng háng nó lông
nhiều quá xá, chỉ thấy nhiêu đó là em khoái rồi. Em cứ vuốt ve lông háng nó
hoài. Chỉ vọc một chút là nó xịt ra mất tiêu, nhưng dòm coi cũng dễ thương lắm.
Thấy vậy em chỉ muốn nếm thử, nhưng không dám vì ngại làm nó nổi cơn bất
tử".
"Lúc nó ra, nó xịt tùm
lùm lên tay em, nhưng có chuyện gì đó kỳ lạ lắm. Tự nhiên nó nín thinh không
nói gì. Còn em thì nói đại "Chơi vui quá" hay những câu ngu ngốc đại
loại như vậy cốt để bớt căng thẳng, nhưng chắc là em đã làm gì đó sai rồi vì
lúc đó nó nhìn em theo cái kiểu mà.... giống như nó thù ghét em dữ lắm. Thấy
thái độ nó như vậy làm em rụng rời. Mọi chuyện càng căng hơn, vì vậy em bỏ về
nhà".
"Nghe nặng nề quá
hả", Scott nói.
"Quái dị mới đúng. Cái
cách nó ngó em... mới vừa rồi hai thằng còn vui vẻ, còn thấy sướng tê lên, vậy mà
sau đó lại dòm em, coi em còn thua đống phân vậy đó. Em nghĩ chắc là mình làm
chuyện gì có lỗi rồi."
"Hai ngày sau, nó cũng
không thèm gọi điện cho em. Em khổ tâm lắm, nhưng không biết mình sai ở chỗ
nào. Mà chuyện này là ý kiến của nó kia mà !".
"Vậy đó, cuối cùng rồi nó
cũng gọi điện cho em, nó làm như không có chuyện gì xảy ra hết. Tụi em lại hẹn
nhau đi chơi, rồi còn thủ dâm như trước. Mọi chuyện trở lại bình thường".
"Chỉ trừ một chuyện làm
em không quên được đó là lúc hai đứa thay phiên sục cặc cho nhau. Em tự hỏi
không biết có lần nào nữa không, nhưng chuyện đó không bao giờ xảy ra. Hai đứa
không bao giờ nhắc lại chuyện hôm đó. Còn em thì tin rằng chắc là Eric nó không
thích".
“Béo bở nhẩy ?” Scott vừa cười
vừa trêu tôi.
"Có quái gì đâu. Một tuần
sau khi tụi em đi chơi với nhau bình thường, thì Eric lại hỏi em có từng nếm
thử tinh khí của chính mình chưa. Tất nhiên em trả lời là chưa rồi, dù lúc nghĩ
chuyện ấy là em thấy nóng ran cả người. Nghe nó nói nói không mà đã thấy ngứa
dái rồi !".
"Vậy là hai thằng chơi
thử cho biết chứ gì ?", Scott nói chêm vào.
"Hai thằng cởi truồng.
Tụi em nằm trên giường sục cặc. Em thích coi nó làm. Người nó rất đẹp, nở nang
và cân đối, lúc sục, nó sờ khắp người, vuốt ve bụng ngực, ngắt véo vú mình rồi
rên. Còn khi nó xuất tinh, nó bắn ra lòng bàn tay xong kê lên miệng lè lưỡi
liếm, còn kêu "mâm mâm" nữa chứ. Nhìn cảnh đó chịu sao nổi !"
"Thấy nó làm vậy vậy, em
cứ ngờ ngợ rằng nó đã từng làm như vậy từ trước rồi, bây giờ chỉ cần em có mặt
ở đó cùng làm để nó thấy không phải là chuyện quái gở chỉ một mình nó làm
thôi".
"Còn tới lúc em ra và làm
theo nó, thì em cảm thấy hơi ớn. Thấy vậy, Eric xụ mặt xuống. Nó cằn nhằn em về
chuyện đó. Em liền nói với nó là ý tưởng nếm tinh của chính mình nghe qua thì
dễ nổi hứng, nhưng khi mà em ra rồi, con cặc đã xìu, cơn hứng cũng qua đi thì
em không cảm thấy thích thú gì mà nếm thứ đó, giống như bị ép ăn vậy".
"Vậy là lần sau, Eric
cùng em thủ dâm, thì nó nói nó tìm ra được biện pháp. Và cái biện pháp mà nó
đưa ra - theo nó đó là một cách hợp tình hợp lý - là nếu thử nếm tinh của chính
mình không thích, thì nếm thử của bạn mình hay hơn. Nếu chịu, nó cũng làm cho
em trước".
"Nhưng chuyện đó không
làm em thấy hứng thú lắm, vấn đề cũng chưa được giải quyết. Nhưng dù sao ý nghĩ
uống tinh của nhau cũng khiến em nứng lên, vì vậy em đồng ý. Hai đứa còn nghéo
tay nhau nữa".
"Vậy là một lần nữa hai
thằng cởi truồng, sục cặc. Eric quỳ trước mặt em, cũng giống như lần trước, mặt
nó kê mặt sát con cặc của em. Em cũng thắc mắc không hiểu nó uống khí mình bằng
cách nào đây. Liệu nó có đút cặc mình vô miệng không ?".
"Không giống như em nghĩ,
nó nói "mày nhễu ra rồi kìa". Đó là tinh trong, chính là thứ mà nó
đang nói tới. Em mới trả lời là "Mày có muốn thử không ?". Vậy là nó
làm liền, nó liếm đầu con cặc em".
"Mày thấy sao ?, em hỏi
nó thì nó trả lời là ngon lắm. Vậy là em cố sức mà sục, cố vắt khí ra nhiều hơn
cho nó liếm. Em không thể ngờ được chỉ có sự tiếp xúc chút xíu như vậy mà em
cảm thấy khoái vô cùng - cái cảm giác khi cái lưỡi nhám nóng hổi của nó rà ở lổ
tiểu đầu cặc. Em nói với nó là em gần ra rồi, và khi em sắp xuất tình thì lưỡi
nó liếm vòng quanh đầu khấc như liếm kem. Vậy ra em bắn ngay miệng nó, nó nuốt
hết trơn. Chưa lúc nào trong đời mà em cảm thấy mình hứng cực độ như vậy".
"Không lãng phí thời giờ,
nó liền đứng dậy, con cặc nó chỉa ra. Em lại quỳ xuống. Nó bóp đầu cặc, một
dòng tinh trong rỉ ra ngoài. Lúc nào cũng thấy nó "rò rỉ" kiểu đó, nó
đưa ngón tay quệt một chút rồi đưa lên lưỡi liếm, lại gật gù kêu "mâm
mâm", sau đó nó mút ngón tay chùn chụt coi bộ ngon lắm. "Thử
đi", nó kêu em làm, nhưng lúc đó em còn thấy ớn nên do dự, dù mặt đã kê
sát dái nó rồi. Thấy vậy, nó quệt thêm rồi mút mút ngon lành. "Ngon không
thể tưởng được, thử coi tao nói có sai không" thế là em không cưỡng được.
Em mở miệng liếm chút tinh trong đầu cặc nó. Vị nó kỳ kỳ làm sao, còn thằng
Eric thì rên lên. Em liếm thêm chút nữa, tư dưng lúc đó em cảm thấy thèm muốn
và nứng vô cùng, em liếm bằng hết, rồi liếm nguyên con cặc nó nữa".
"Sở dĩ em làm như thế vì
nó đã nếm tinh khi quệt lên tay nó trước, nhưng làm mẫu như nó chắc chưa đủ nên
em liếm hết cả phần còn lại con cặc nó. Cuối cùng thì nó nói nó sắp ra, vì vậy
em phải canh đầu cặc nó ở giữa môi mình. Nhưng em cũng chỉ muốn tốt cho nó
nên... em... giống như người ta nút lưỡi nhau... em bú luôn cho nó, vậy là con
cặc nó chui vào nằm giữa môi và lưỡi em. Cặc nó giựt giựt rồi bắn tinh ra, ra
bao nhiêu em nuốt hết bấy nhiêu, chắc anh cũng đoán biết rồi đó ? Em uống
hết."
"Cho tới lúc đó thì em
nứng trở lại nên ngồi bệt xuống sàn, miệng thì nhễu nhảo tinh khí của nó và tự
sục lấy cặc mình, cuối cùng bắn thêm lần nữa ra tùm lum tà la".
"Sau đó em để ý thấy
Eric, ngồi bên mép giường nhìn em. Nét mặt nó lúc đó kỳ lạ lắm, chưa từng thấy
từ trước tới giờ, cái kiểu như trong lúc cả nhà nó đang ăn tối, em đâm sầm vào
sục cặc và bắn vải lên món gà rán của họ vậy. Nó nhìn em như thể em là con
người bệnh hoạn đáng ghê tởm. Thái độ ấy lại xảy ra ngay sau khi nó nếm tinh em
và em thì uống cho nó".
"Thằng này chắc có vấn đề
rồi đó", Scott nói.
"Rõ ràng rồi còn gì. Nó
đùng đùng đuổi em ra khỏi nhà, vậy là phải về thôi".
Scott dốc cạn lon bia cuối
cùng. Anh nhìn tôi bằng con mắt cảm thông.
"Kế đó thì sao ?",
anh hỏi tôi.
"Còn sao nữa ? Em tìm
cách lánh mặt Eric, nhưng chuyện đó làm em buồn bực vô cùng. Em nghĩ chắc là
mình lại làm chuyện tầm bậy gì nữa rồi, chẳng hạn như lúc em ngồi bệt mà sục
làm dơ sàn nhà nó khi nó chưa đồng ý. Hình như không hợp lý cho lắm, nhưng em
chẳng còn biết hình dung ra sao ngoài nguyên nhân đó".
"Cuối cùng thì nó cũng
gọi điện cho em. Nó tỏ ra lạnh nhạt hờ hững. Nhịn không nổi em mới hỏi nó
"Có chuyện gì vậy ? Tao đã làm gì sai nào ? Sao mày khinh ghét tao như vậy
?". Anh biết nó trả lời em ra sao hông ?"
“Sao chớ ?”, Scott hỏi.
" 'Tao không phải là
gay', đó là lời nó nói với em. Từ đó lần đầu em mới nghe qua, lúc đó em chỉ
thấy... lạ tai thôi nhưng rồi em cũng hiểu. Vì em nghĩ là những chuyện mà em và
nó làm lâu nay đâu có thể biến tụi em thành gay được. Là người đồng tính là
chuyện đáng hổ thẹn, đáng để người ta phỉ nhổ. Nó còn nói ngụ ý là những chuyện
hai đứa làm trước đây với nó chẳng nghĩa lý gì hết, chẳng qua là "giúp đỡ
lẫn nhau" mà thôi. Hổng lẽ nó còn muốn thêm điều gì ở em nữa sao !".
"Nói nhiều lắm, em không
nhớ hết đoạn cuối cuộc nói chuyện. Nhưng em giống như người mắc bệnh dịch lánh
mặt nó suốt cả mùa hè năm đó".
"Em bắt đầu nghĩ ngợi về
mình nhiều lắm, lớp thì lo lắng, lớp lại tự hỏi thực ra mình có phải là gay hay
không. Rồi lại nhớ những chuyện em và nó cùng làm với nhau mỗi khi tự xử".
"Nhưng em biết rằng mình
cũng thích con gái. Ít nhất là thấy tụi nó em cũng bị kích thích. Vậy là em làm
thinh, em không có ý định công khai thừa nhận mình là gay chỉ vì mấy chuyện đã
làm với Eric, nếu những thứ đó thật sự là trò chơi tình ái của người đồng
tính."
"Lúc nhập học trở lại thì
càng tồi tệ hơn. Không cách gì tránh mặt Eric được, nó vẫn đối xử với em như
với một thằng bệnh hoạn. Rồi nó có bạn mới. Tụi nó bắt đầu quay sang chọc phá
em. Có đứa còn kêu em là "bóng này bóng nọ" ở ngay buồng thay đồ, em
nghĩ mình phải kết thúc chuyện này cho xong. Em không muốn mình bị tẩy chay vì
những chuyện mà em thực sự không hiểu mình có đúng như vậy hay không."
"Vì vậy em phải tự bảo vệ
mình. Em đập vô mặt cái thằng viết bậy lên tủ đồ của em một trận nên thân, nó
là bạn của Eric, một thằng chó má. Sau đó thì tụi bạn nó thôi không chọc phá em
nữa. Việc kiếm bạn khác với em cũng chẳng gặp khó khăn gì, dù vậy nhớ lại
khoảng thời gian chạm mặt Eric lúc đó, thì hình như em là mẫu người quen nhịn
nhục, dù rằng thấy nó như cái gai trước mắt mình".
“Mày có chạm trán với nó lần
nào nữa không ?”, Scott hỏi tôi.
“Có, mãi một năm sau lận.
Nhưng đó là một chuyện khác…”
“Kể tao nghe đi !”, Scott nói.
“Bộ anh không thấy đã khuya
lắm rồi sao ?”
“Kệ nó, mai tao đâu có làm gì.
Để tao chạy xuống tiệm mua thêm mấy lon bia nữa nghen, chịu không ?”
“Ừ”, tôi đáp, “nghe hay đó”.
“Được lắm”, Scott vừa nói, vừa
khoác áo sơ mi vào.
Lúc anh bước ra cửa, tôi còn
nói vói theo, "Ngoài ra, mua cho em ít rượu đi, uống vô mới kể nổi mấy
chuyện như vậy được".
"Vậy sao ?", Scott
nói, "cứ chuẩn bị sẳn đi, tao mua rồi về liền".
HẾT PHẦN 3